Tại sao chúng ta lại cần có tình yêu nhỉ ???



Tôi có lần đọc được những suy nghĩ của một nhà phê bình như sau : Thời gian và không gian, ấy chỉ là những cái tương đối mà thôi. Dẫu biết rằng chúng ta đo thời gian bằng giây, phút, ngày, tháng, năm; đo không gian bằng thước ta, thước tây hay thước tàu. Nhưng suy nghĩ kĩ thì những cách thức ấy chỉ mang một sự tương đối. Có thể nơi này là nơi này so với nơi kia. Thế nhưng nó sẽ trở thành chỗ kia khi chỗ chúng ta đang đứng là cái chỗ kia lúc nãy. Cũng vậy hôm nay chỉ là hôm nay so với hôm qua hoặc ngày mai. Rồi cái hôm nay lại sẽ chẳng trở thành hôm qua của cái ngày mai đó ư? Khi tìm hiểu về vũ trũ chúng ta sẽ thấy rõ hơn thời gian chính là sự quay quanh Mặt trời của Trái đất, còn không gian chính là khoảng cách giữa các hành tinh. Thế mà cái không gian đó lại không thể cố định, chúng thay đổi mỗi ngày. Đến cả Hệ mặt trời của chúng ta cũng di chuyển từng ngày. Tất cả cùng dịch chuyển vào một khoảng không vũ trụ bao la ấy.





Thời gian và không gian chỉ mang tính tương đối
.


Thế đó thời gian và không gian cũng chỉ là cái phạm trù mang tính tương đối thì vạn vật được gói gọn trong cái thời gian và không gian ấy lại không là tương đối lắm sao? Vậy nên con người cũng chỉ là tương đối. Khi con người chỉ mang tính tương đối thì thiết nghĩ những thứ liên quan tới con người như buồn đau, hạnh phúc, sướng hay vui, được hay mất, thắng hay bại cũng chỉ là tương đối mà thôi. Mà đã là tương đối thì sẽ có lúc chúng tiêu tan, chúng biến mất. Thế thì chúng ta đau buồn mà làm gì khi cuộc đời mang đến cho ta những buồn đau. Chúng ta sầu khổ mà làm chi khi những việc chúng ta mong muốn lại hoá ra vô nghĩa. Tất cả rồi cũng sẽ qua đi. Cũng thế những giây phút chúng ta hạnh phúc, vui sướng rồi đây tự nó sẽ tiêu tan. Thế nên hãy mang tặng cho anh chị em, mọi người chung quanh. Niềm vui ơi hãy được chia sẽ, hạnh phúc ơi hãy đến với anh chị em ta. Như thời gian được nối dài khi hôm qua truyền lại cho hôm nay thì hạnh phúc hay niềm vui sướng cũng thế.





Tình yêu trao ban chính mình là Tình yêu cao quý nhất!


Chúng ta hay nói đời. Phải chăng cuộc đời như những bánh xe. Chúng mang trên đó những vòng quay của khổ đau, của buồn bã, của hạnh phúc hay sướng vui. Tất cả rồi sẽ qua đi, tái diễn, rồi lại qua đi. Nhưng cái mà chúng ta thu được là những vòng quay tiến lên với những vui sướng được chia sẻ hay sự quay lùi với nỗi bực dọc mang bên mình. Có thể ví như thế này được chăng? Những yêu thương khi ta mang cho anh chị em như tay ga vậy. Chúng đưa ta ngày một tiến lên. Còn những oán hờn, giận giữ thì chúng lại ví như cái thắng vậy. Đưa ta ngày một chậm lại, chậm lại và lùi sâu.




Vòng quay Tình yêu đưa ta ngày một tiến lên.


Tôi đang nối tới sự tương đối của vạn vật. Tuy nhiên có một thứ mà tôi cho là tồn tại mãi mãi. Dù trời đất có qua đi, thời gian và không gian cũng thế. Cái đó chính là Tình Yêu. Bởi người ta đã nói Tình yêu không thể định nghĩa được “ Có ai định nghĩa được tình yêu”. Ấy thế cái không thể định nghĩa được, không thể cân đo, đong đếm được lại tồn tại trường tồn vĩnh viễn. Trải qua biết bao nhiêu ngàn đời. Từ thế hệ này đến thế hệ khác, con người cố tìm ra cho mình một định nghĩa chính xác hay gần đúng thôi về Tình yêu. Thế mà chẳng ai có câu trả lời. Chúng ta, mọi người, mọi thời cố tìm cho mình một Tình yêu tuyệt hảo, luôn ao ước yêu và được yêu. Thế nhưng Tình yêu cao quý nhất là Tình yêu giám hy sinh tất cả, kể cả mạng sống vì người mình yêu. Cố nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn đã nói thế này : tất cả mọi sự trên đời đều có quy luật của nó. Nhưng Tình yêu thì ngoại lệ. Tình yêu có thể đưa ta lên tận chín từng mây cũng có thể dìm ta xuống tận hố sâu vực thẳm. Hương vị của Tình yêu có cả đắng cay ngọt bùi, có cả khổ đau và hạnh phúc. Dẫu biết là thế nhưng tất cả đều muốn yêu. Yêu để thấy cuộc đời sao đẹp thế. Và Yêu để biết rằng Trái đất cần có một trái tim. Dù Tình yêu mang hương vị gì, màu sắc gì, thuộc loại nào, nhưng chung quy lại Tình yêu không thể thiếu lòng bao dung độ lượng, lòng vị tha “Khi yêu lòng chợt từ bi bất ngờ”. Không phải ngẫu nhiên bản chất của Tình yêu là sự từ bi, độ lượng mà từ nguồn cội của Đấng tạo hoá đã đặt để cho nó từ khi có Tình yêu trên quả địa cầu này. Do vậy sự trường tồn vĩnh cữu của Tình yêu là lẽ tất yếu. Thế nên cuộc sống không thể thiếu Tình yêu.


Copyright @ 2014 Nhocboy· Designed By ZM Templates